Khi những tia nắng bình minh bắt đầu thức giấc chiếu vào đất liền ở vùng
cực Đông Tổ quốc, có một kẻ đơn độc đang đón nhận hơi ấm và những làn
gió mát từ biển cả sớm nhất so với mọi người. Lắng nghe tiếng sóng rì
rào cất lên bài ca gần như bất tận của biển khơi… và ngắm nhìn màu vàng
rực rỡ của ánh mặt trời buổi sáng lung linh chiếu vào từng phiến đá mẹ
thật huyền ảo … Hắn tự hỏi cuộc đời sao mà có những giây phút lãng mạn
đến thế
Một mình hắn vượt qua những dải cát trắng trải dài theo bãi biển gần như
bất tận. Cảm nhận những cơn gió thổi vào từ biển mang theo làn hơi nước
mặn chát hòa vào cùng những hạt cát nhỏ li ti như trêu đùa với giọt mồ
hôi đặc quánh. Cơ thể hắn đang phải gống mình dưới cái nắng nhưng rang,
gió như phang để lê bước đi tìm những khoảnh khắc đẹp trong đời …
Và tìm đến ngôi nhà nhỏ của vợ chồng Robinson đang sinh sống ở đây như
trêu đùa và thách thức thiên nhiên khắc nghiệt nơi này. Để ngắm nhìn ánh
hoàng hôn buông xuống, trải dài, nhuộm tím cả mặt biển. Mặc cho những
cơn sóng nhẹ lăn tăn cứ mãi vỗ bờ không ngừng nghỉ, hắn củng hòa mình
vào tiếng sóng nghêu ngao bài hát của kẻ lữ hành cô độc chốn nhân gian
và bất chợt hắn nhận ra rằng bà mẹ thiên nhiên hiền hòa luôn vỗ về hắn
quên đi những cám dỗ đời thường nơi phồn hoa phố thị để phần người thêm
một chút và bớt đi một ít phần con …
Nguồn: phuot.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét